30 bài văn tả cảnh lớp 5 file word

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP

Vẻ đẹp của thiên nhiên luôn hấp dẫn và “mê hoặc” con người. Đó là vẻ đẹp của một dòng sông, vẻ đẹp của một bãi biển, vẻ đẹp của một ngọn núi hay vẻ đẹp của một hòn đảo nhỏ… Và ta không thể không nhắc đến vẻ đẹp của một đêm trăng trên quê hương vào những đêm rằm.

Không gian như biến đổi khi hoàng hôn buông xuống. Mặt trăng bắt đầu tỏa sáng trên bầu trời. Những vì sao lấp lánh đang cùng nhau chiếu sáng cả bầu trời. Dưới mặt đất, những chú đom đóm lập lòe bay trông như những vì sao di động vậy. Phố bắt đầu lên đèn. Cả không gian lung linh huyền ảo như thế giới thần tiên.

Khung cảnh đêm khuya mới đẹp làm sao! Bầu trời như một tấm vải màu đen khổng lồ bao trùm cả hành tinh. Nàng trăng nổi bật lên trên tấm vải ấy, đẹp đến kì lạ. Nàng cứ trốn sau những áng mây tựa như người thiếu nữ e thẹn, ngại ngùng trước người lạ. Trăng tròn vành vạch và vàng óng ánh, lơ lửng như một quả cầu khổng lồ chiếu ánh sáng vàng dịu xuống vạn vật. Ánh trăng phết lên những thảm cỏ xanh, vườn rau sau nhà. Bóng nhà, bóng cây in rõ thành những hình đen nhạt trên mặt đất. Thỉnh thoảng, chị gió lại ghé thăm khu vườn làm cây cối lay động, tắm mát cả không gian. Vạn vật như bị mê hoặc trước vẻ đẹp của nàng trăng.

Đêm trăng rằm trên quê hương tôi thật đẹp! Chìm trong vẻ đẹp ấy, tôi thấy yêu thiên nhiên, yêu quê hương, yêu cuộc sống biết nhường nào. Những món quà mà thiên nhiên ban tặng thật là vô giá, mỗi chúng ta phải nâng niu, bảo vệ để cuộc sống mãi trở nên tươi đẹp.

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP

Mỗi người đều có một quê hương. Nơi ấy, những hình ảnh quen thuộc của đồng ruộng, lũy tre, giếng nước, gốc đa… luôn gợi cho ta nhớ về. Và hình ảnh giúp ta gợi nhớ về quê hương nhiều nhất đó là những đêm trăng sáng cùng lũ bạn trong xóm chơi đùa.

Những đêm trăng sáng làm cho khung cảnh quê hương trở nên thơ mộng. Khi đêm dần buông xuống, nàng trăng ẩn hiện mờ ảo sau những đám mây. Càng về khuya, nàng trăng dần hiện ra, sáng vằng vặc, nổi bật lên trên tấm thảm nhung đen của bầu trời. Tô điểm trên tấm thảm nhung ấy là những ngôi sao lấp lánh như những viên đá quý đính lên tấm áo của bà. Càng lên cao, Nàng trăng như nhỏ lại. Trăng tròn vành vạch và vàng óng ánh, lơ lửng như một quả cầu khổng lồ chiếu ánh sáng vàng dịu xuống vạn vật. Dòng sông được trăng chiếu sáng lấp lánh, những bạn sóng xô nhẹ vào nhau, chạy vào bờ như muốn vui cùng các bạn nhỏ trên đê. Cây cối trong vườn như muốn vươn cao cành lá để tắm ánh Trăng và đợi chị gió tới thăm. Vạn vạt như bị nàng trăng “mê hoặc” và không muốn dời xa ánh trăng diệu kì.

Với con người quê tôi, ánh trăng như “một liều thuốc bổ”. Ánh trăng làm dịu đi cái nóng, lau khô những giọt mồ hôi vất vả, lo toan trên gương mặt mẹ cha. Trăng dắt đám trẻ vào những trò chơi nhộn nhịp trên đê. Trăng dắt các cụ già vào những câu chuyện kháng chiến cùng đám nhỏ. Trăng dắt những anh, những chị vào những cuộc tán gẫu yêu đương. Trăng dắt các cô, các chú vào những câu chuyện ruộng đồng sau ngày dài vất vả… Chìm vào đêm trăng, họ quên đi bao vất vả hằng ngày, thấy yêu đời và được hưởng thụ hơn.

Ngắm cảnh đẹp đêm trăng, tôi thấy yêu thiên nhiên, yêu quê hương nhiều hơn. Với tôi, nó gắn với những kỉ niệm đẹp thời thơ ấu mà tôi không bao giờ quên.

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP

“Sân nhà em sáng quá/Nhờ ánh Trăng sáng ngời/Trăng tròn như cái đĩa/Lơ lửng mà không rơi…”

Những vần thơ ấy của nhà thơ Trần Đăng Khoa lại gợi cho tôi nhớ về những đêm trăng sáng trên quê hương.

Ánh Trăng bao trùm mọi cảnh vật trên quê hương. Trăng lên quá núi, “Trăng tròn như cãi đĩa”, màu vàng tươi và pha sắc trắng. Nàng trăng say sưa chiếu ánh sáng xuống cánh đồng, xuống đường làng rồi sà vào vườn cây của ông tôi, khiến những tàu lá chuối nhễ nhại ánh Trăng. Chung niềm vui với anh lá chuối, các cô cậu lá mít, lá vải, lá nhãn…xôn xao đung đưa cùng chị gió, vui sướng đón ánh Trăng vàng. Hoa dạ hương lan, hoa bưởi tỏa hương nồng nàn, say đắm. Ánh Trăng tràn trên mặt đất, thu hút lũ côn trùng nhảy nhót vui chơi, kêu rả rích. Cả mặt đất như không ngủ, bừng tỉnh và tràn sức sống nhờ ánh Trăng.

Không chỉ cây cỏ, vạn vật mà con người cũng mong chờ những đêm trăng sáng. Dưới sân nhà, các cô, các bác bắc chiếc chõng tre, cùng ấm nước chè thơm phức ngồi bên bên nhau trò chuyện rôm rả. Trăng càng lên cao, những câu chuyện của người lớn càng hài hước và hấp dẫn. Các bạn nhỏ trong xóm rủ nhau đến nhà tôi chơi trốn tìm, rạo rực cả một khoảng không gian. Xóm làng như không ngủ trong những đêm trăng.

Dưới ánh trăng, con người và cảnh vật như được tiếp thêm sức sống. Nhờ những đêm trăng sáng, tuổi thơ tôi và lũ bạn được đi qua bao kỉ niệm đẹp lạ kì. Cảm ơn nàng trăng đã đến với cuộc sống con người quê tôi.

TẢ MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRÊN QUÊ HƯƠNG EM

Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp. Mỗi cảnh đẹp đều gắn liền với tuổi thơ em, nhưng cảnh vật làng quê vào một buổi sáng mới là quen thuộc và để lại trong em nhiều ấn tượng nhất.

Được ngắm nhìn khung cảnh làng quê qua ô cửa sổ thật là thú vị! Bầu trời buổi sáng trong xanh, chị mây trắng, mây hồng dắt nhau dạo chơi. Tiếng gà gáy sớm hòa quyện với tiếng chim hót trên vòm cây xanh tươi tạo nên một bản nhạc kì diệu đón chào ngày mới. Đằng đông, ông Mặt trời tròn xoe, ửng đỏ còn em ấp sau rặng tre đầu làng như muốn kéo dài giấc ngủ đêm qua. Cảnh vật lúc này hiện ra trước mắt em như đẹp hơn. Ngoài vườn, những bông hoa hồng, hoa mận e lệ khép những cánh hoa mềm mại như vẫn đang còn mơ màng say giấc ngủ nhưng vẫn không quên tỏa ngát hương thơm. Phía xa, cánh đồng lúa như một tấm thảm vàng pha xanh, trải dài đến tận chân trời. Những bông lúa nặng trĩu hạt, chụm đầu vào nhau như những đôi bạn thân đang nói chuyện. Phía bên phải cánh đồng, dòng sông quê em đang uốn lượn quanh làng như một dải lụa quý, mang sự sống tươi mát đến với vạn vật và con người quê hương. Cảnh đẹp quê hương như một bức tranh hữu tình đầy mê hoặc.

Ông mặt trời bừng sáng, sự sống như được thức tỉnh. Khi những ánh hồng thực sự hé ra, chiếu tia nắng ấm áp xuống mặt đất, xua tan màn sương long lanh, nhuộm vàng những bông lúa, cả xóm làng bừng lên ánh bình minh. Người nông dân vội vã ra đồng. Đường làng đầy ắp tiếng nói, tiếng cười, tiếng lũ trẻ gọi nhau í ới. Ngày mới thực ra đã bắt đầu trên quê hương em.

Ngắm nhìn quê hương trong sáng sớm, em thấy yên bình đến lạ. Tình yêu với quê hương, đất nước lại trào dâng. Cảm ơn quê hương đã nuôi em khôn lớn bằng những kỉ niệm ngọt ngào trong sương sớm.

 TẢ MỘT KHU VUI CHƠI, GIẢI TRÍ MÀ EM THÍCH

Trẻ em có thể tìm đến nhiều thú vui giải trí như xem ti vi, chơi smart phone, chơi thể thao hay chơi đùa với bạn bè ở công viên. Vậy mà em chọn công viên không phải là để chơi đùa với lũ bạn mà em chọn nó là điểm đến của mình với ông nội vào mỗi sáng sớm. Đã hơn một năm nay, sáng nào em cũng ra công viên để tập thể dục cùng với ông của mình.

Buổi sáng ở công viên thật tuyệt. Những hàng cây xanh khẽ đu đưa trong gió. Ẩn đâu trong vòm cây, những chú chích chòe hót líu lo báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Những bông hoa đang chúm chím khép mình trong sương sớm, âm thầm tỏa hương thơm ngọt ngào. Sân gạch, ghế đá, những dụng cụ tập thể dục đứng im đợi chờ cả đêm dài, chỉ mong trời sáng để đón mọi người ghé thăm. Không gian thật tĩnh lặng, không xe cộ, không bụi bặm. Công viên lúc này quả là một nơi tuyệt vời để em và mọi người chào đón một ngày mới.

Mọi người dường như cũng không muốn phá tan không gian yên tĩnh tuyệt vời này. Các cụ già mở những bản nhạc nhẹ nhàng, tập thể dục đồng diễn. Các cô trung niên chăm chỉ lắc vòng, chạy bộ trên các dụng cụ thể dục. Các bạn nhỏ, bạn thì chạy bộ theo người lớn, bạn thì xúm nhau chơi đùa trên bãi cát say sưa mà không một chút ồn ào. Ông Mặt trời đã thức giấc, chiếu ánh nắng xuyên qua các lá cây, xuyên thủng những màn sương sớm. Em và ông, không ai bảo ai, hoàn thành những động tác thể dục cuối cùng, hít thở thật sâu để tận hưởng không khí trong lành sáng sớm, rồi cùng nhau đi về.

Em đã quen khởi động một ngày mới với ông nội ở công viên. Em thầm cảm ơn ông nội vì ông không chỉ đồng hành cùng em trong học tập mà còn đồng hành cùng em trong vui chơi giải trí. Em cũng không quên cảm ơn cái công viên gần nhà ấy, nơi đã truyền cho em nhiều động lực để bắt đầu ngày mới.

 TẢ SÂN TRƯỜNG TRƯỚC GIỜ HỌC

Trường học là nơi cho em nhiều kiến thức và cũng là nơi cho em nhiều niềm vui. Niềm vui lớn nhất với em là những giờ vui chơi cùng các bạn trong lớp giữa sân trường vào những giờ ra chơi và trước giờ vào học.

Khác với cảnh đông vui của giờ ra chơi, sân trường trước giờ vào học lác đác vài nhóm học sinh. Một vài em lớp một, lớp 2 đang chụm nhau chơi trò đuổi bắt. Các anh chị lớp lớn hơn thì đá cầu, nhảy dây, bắn bi, bắn pô – kê – mon. Một vài bạn cùng ngồi trên ghế đá đọc truyện tranh. Vừa cất cặp vào lớp, em đã tìm thấy lũ đồng bọn đang bắn bi giữa sân và em nhanh chóng nhập cuộc. Ai nấy đều say sưa với các trò chơi, quên mất thời gian đang trôi nhanh và sắp tới giờ vào lớp.

Càng về sau, cảnh trường càng trở nên nhộn nhịp. Các bạn học sinh nhập cuộc giữa sân trường ngày một đông, đánh tan vẻ yên tĩnh lúc sáng sớm. Cổng trường như dồn dập những bước chân của các bạn suýt đi học trễ. Các cô giáo, thầy giáo rảo chân về lớp của mình cùng những trang giáo án trên tay. Trong lớp học, các bạn chăm chỉ trực nhật, hốt những mẩu rác cuối cùng để chờ đón cô giáo và các bạn vào lớp. Một số bạn xúm nhau ôn bài, thảo luận rôm rả cả lớp học. Tiếng trống vang lên “Tùng! Tùng! Tùng!”. Cánh cổng trường khép lại. Như một phép biến hóa của nàng tiên, sân trường không một bóng người, một buổi học mới lại bắt đầu.

Sắp kết thúc năm học, cũng là lúc em sắp phải dời xa mái trường Tiểu học. Em sẽ nhớ mãi những giờ phút được vui chơi và học tập dưới mái trường thân yêu này.

TẢ TRƯỜNG EM TRƯỚC BUỔI HỌC

Ở trường học, vui nhất là những giờ ra chơi và trước giờ trống đánh vào học. Trống trường vang lên mang theo bao tiếc nuối và hụt hẫng của lũ học trò. Và đám con trai chúng em đã rủ nhau đi học thật sớm để được chơi đùa thật nhiều vào mỗi sáng trên sân trường.

Em và lũ bạn ham chơi luôn là những cô cậu đi học sớm nhất trường. Lúc này, sân trường chỉ lác đác một vài bạn học sinh. Ai nấy đều vui chơi thoải mái mà không lo dành chỗ như trong giờ ra chơi. Nhóm thì đá cầu, nhóm thì bắn bi, nhóm thì chơi bóng rổ. Thêm ít phút nữa lại có mấy đứa con gái đến ngồi đọc truyện dưới gốc bàng, trên ghế đá. Thỉnh thoảng, lũ bạn ấy lại cười phá lên vì những mẩu chuyện hài hước bọn đang đọc. Những cô gió như cũng ham vui, ùa về trên cây bàng, cây phượng, chạy xuống sân trường chơi đùa cùng các bạn nhỏ. Sân trường ngày một đông. Lũ chúng em kéo nhau về lớp.

Lớp học nhốn nháo nhóm bạn đang trực nhật. Nào là quét lớp, nào là lau hành lang, nào là lau bảng… Phía dưới, “mấy con mọt sách” của lớp đang chăm chỉ ôn bài, tìm hiểu bài mới. Một số “giáo sư lười học” của lớp lại vội vàng đọc thuộc bài cũ để cô giáo kiểm tra. Chẳng mấy chốc trống trường vang lên. Học sinh cùng cô thầy tiến nhanh về lớp học. Sân trường không một bóng người. Cảnh vật hoàn toàn thay đổi.

Mỗi ngày đến trường là một niềm vui. Với em, mỗi ngày đến trường là vô vàn niềm vui. Và niềm vui lớn nhất là được chơi thoải mái ngoài những giờ học tập. Sắp kết thúc một ngày đến trường, em lại mơ màng nghĩ đến ngày mai, nghĩ xem sẽ đi học sớm để chơi những trò gì với lũ bạn.

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP

Em đang được sống trong một tuổi thơ ấm áp với nhiều kỉ niệm đẹp. Kỉ niệm đẹp nhất và để lại ấn tượng nhất trong em là những đêm trăng rằm được ngồi cùng chị Lan, em Nam và ông bà nội ngắm trăng, nghe ông bà kể chuyện.

Hoàng hôn buông xuống, mặt trăng từ từ nhô lên sau đỉnh núi. Càng về khuya, trăng càng lên cao, tròn vành vạnh như quả bóng màu vàng óng. Bầu trời trong vắt và cao thăm thẳm. Mây trắng nhè nhẹ trôi bồng bềnh như những tì nữ vây quanh nàng trăng. Hàng ngàn ngôi sao lấp lánh, ẩn hiện sau những đám mây như những anh lính canh giữ trời đêm. Dưới ánh trăng thanh, các bác cây xanh đang nô đùa cùng chị gió, nghiêng ngả reo hò xào xạc, vi vu. Hoa cam, hoa bưởi như không muốn đi ngủ, khép những cánh hoa trắng muốt mà vẫn âm thầm tỏa ngát hương thơm. Nàng trăng đêm rằm thật biết mê hoặc vạn vật nơi trần gian.

Cứ mỗi đêm trăng rằm, ba chị em em lại cùng ông bà ngồi trên ban công để tận hưởng cảnh trăng thanh gió mát. Cả lũ được nghe ông bà kể những câu chuyện thời thơ ấu của ông bà, của bố và các chú. Thỉnh thoảng, chúng em lại cười phá lên vì những mẩu chuyện hài hước ấy. Chị Lan rất biết ý, thỉnh thoảng lại khen ông bà kể chuyện hay, khen ông bà đủ thứ nữa. Như được truyền thêm động lực, ông lại kể đủ những câu chuyện ngày xưa và những chiến tích trong chiến tranh của mình. Ba chúng em, đứa nào cũng say sưa lạc vào những câu chuyện ngày xưa ấy. Rồi em và thằng Nam thiếp ngủ đi lúc nào không biết. Lại một đêm trăng đẹp đi qua, một đêm trăng với bao kỉ niệm đẹp của tuổi thơ mà chúng em luôn nhớ mãi.

Mỗi tháng một ngày, chúng em cứ trông chờ ngày rằm đến để được tận hưởng những đêm trăng sáng cùng ông bà với muôn vàn câu chuyện ông bà kể. Ánh trăng không chỉ mang đến cho vạn vật sức sống mà còn mang đến cho con người những giây phút được gần gũi, hạnh phúc bên nhau.

TẢ MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRÊN QUÊ HƯƠNG EM

Kì nghỉ hè năm ngoái, em được bố mẹ cho về quê thăm ông bà. Trong kì nghỉ hè ấy, em đã có được rất nhiều kỉ niệm đẹp và một trong những kỉ niệm khó quên đó là những buổi sáng em cùng lũ em ở quê ngắm bình minh trên cánh đồng quê hương.

Bình minh trên cánh đồng đẹp như một bức tranh. Từ xa, ông Mặt trời đỏ rực nhô lên phía chân trời như một quả cầu lửa biết di động. Những tia nắng nhẹ nhàng xuyên thủng màn sương sớm, len lỏi qua lũy tre đầu làng rồi trườn dài trên đồng lúa vàng óng. Những hạt sương sớm đón lấy ánh Mặt trời với vẻ mừng rỡ, tỏa sắc óng ánh trên ngọn lá. Những chú chim sâu được ông mặt trời đánh thức, gọi nhau líu lo rồi rủ nhau bay lượn trên bầu trời trong mát. Đã nhiều lần về quê nội nhưng đến bây giờ em mới cảm nhận được vẻ đẹp bình yên chốn quê nhà.

Với người nông dân, ngày mới bắt đầu là ngày của lao động. Từ đường làng, các cô, các bác nông dân mang theo nông cụ ra đồng. Họ vừa đi vừa trò chuyện thật rôm rả. Từ các ngả trên cánh đồng, họ bắt đầu gặt lúa, gom lúa chở về làng. Không khí lao động luôn khẩn trương và nhộn nhịp. Trên đê, người già và em nhỏ bắt đầu rải rơm ra phơi. Vài cọng rơm khô của ngày hôm qua còn sót lại, mùi thơm thật ngọt ngào, dễ chịu. Xa xa, những em nhỏ cưỡi trâu ra đồng, gọi nhau í ới. Bóng người và trâu trải dài xuống ruộng lúa như những vệt sơn đen của người họa sĩ. Nhìn mọi người làm việc vui vẻ, em thấy lao động không phải là những gì vất vả, khó khăn như em thường nghĩ, chỉ cần yêu lao động, tìm thấy niềm vui trong lao động là sẽ làm được tất cả mọi việc mà thôi.

Mặt trời lên cao, ánh nắng tràn ngập cánh đồng. Cánh đồng quê giờ đây phải chia tay với cảnh bình minh mát dịu. Nhưng bức tranh tuyệt đẹp ấy đã nằm mãi trong tâm trí em và sẽ luôn khiến em nhớ về quê hương.

TẢ MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRÊN QUÊ HƯƠNG EM

“Quê hương là gì hở mẹ?/Mà cô giáo dạy phải yêu/Quê hương là gì hở mẹ?/Ai đi xa cũng nhớ nhiều”. Mỗi lần đọc những câu thơ trên, bao kỉ niệm đẹp về quê hương lại ùa về trong em. Đó là cảnh những đêm trăng sáng chơi đùa cùng lũ bạn trong làng, đó là những buổi trưa đi câu cá khắp ao làng cùng các cậu con trai… và có cả những buổi ngồi trên đê ngắm quê hương trong sương sớm.

Ôi, cảnh quê hương mình trong sương sớm mới đẹp làm sao! Khi ánh sáng còn mờ nhạt, tiếng những chú gà trống nối tiếp nhau gáy “Ò! Ó! O!” rạo rực như một bản nhạc mời gọi mọi người thức giấc. Từ đằng đông, ông Mặt trời bị đàn gà trống đánh thức, từ từ nhô lên sau lũy tre làng. Ông vén tấm màn đêm, nhìn xuống trần gian bằng đôi mắt ngái ngủ, khuôn mặt tròn trĩnh, hồng hào trông rất ngộ nghĩnh. Cây cối hả hê vươn tay đón chào ngày mới. Những giọt sương đêm còn đọng lại trên lá, mở cặp mắt long lanh đón ánh Mặt trời. Dưới ban mai, chúng sáng bừng lên như những ngôi sao bé nhỏ, xinh xắn. Cảnh vật như bừng tỉnh trong ánh ban mai.

Khi tiếng gà bắt đầu gáy trong sương sớm cũng là lúc hiện ra bức tranh lao động ở những vùng quê. Từ những mái nhà, khói bốc lên nghi ngút, mùi cơm chín thơm phức tỏa ra. Mọi người ăn cơm khi trời chưa sáng và mang nông cụ ra đồng khi sương sớm còn phủ kín đường làng. Tiếng nói cười gọi nhau thì thào khắp những con đường nhỏ. Các em nhỏ rủ nhau dắt trâu ra đồng, vừa cưỡi trâu vừa cười rũ rượi. Khi trời sáng hẳn, bức tranh lao động trên làng quê càng trở nên nhộn nhịp, vui vẻ. Nhìn những người nông dân lao động vất vả nhưng luôn nói cười, luôn yêu đời, em thấy được niềm hạnh phúc và yêu lao động trong họ. Đứng trước làng quê trong sương sớm, em thấy yêu quê hương, yêu con người và cảnh vật nơi đây vô cùng.

Giờ thì em đã hiểu “Quê hương là gì hở mẹ? Mà cô giáo dạy phải yêu” rồi ạ! Quê hương là “chùm khế ngọt”, là “con diều biếc”, là “đường đi học”, là “cầu tre nhỏ”… là những gì quen thuộc gắn bó với tuổi thơ và những kỉ niệm đẹp trong mỗi chúng ta.

TẢ MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRÊN QUÊ HƯƠNG EM

Thiên nhiên quanh ta có thật nhiều cảnh đẹp. Cảnh đẹp ấy là một đêm trăng sáng, là một buổi hoàng hôm trên sông hay đó là một buổi bình minh ngắm Mặt trời mọc trên quê hương. Tôi sinh ra và lớn lên ở thành phố biển, cảnh bình minh trên biển luôn là một bức tranh đẹp trong tâm trí tôi.

Cảnh vật yên bình hiện ra khi Mặt trời lên. Từ phía chân trời, ông Mặt trời tỉnh giấc, từ từ chuyển động mang theo sắc đỏ chiếu xuống trần gian. Mặt biển xanh thẳm, rộng lớn như một tấm thảm khổng lồ. Chị em nhà sóng chen nhau ôm lấy ánh đỏ của ông Mặt trời, xô nhau chạy vào bờ làm cả mặt biển lấp lánh ánh vàng. Ngoài khơi, ngư dân cùng những con tàu chở đầy ắp cá đang tiến vào bờ. Từ bờ biển nhìn ra, bức tranh bình minh lúc này mới đẹp và yên bình làm sao. Vẻ đẹp ấy làm cho người dân biển nào cũng phải xao xuyến.

Trên bãi cát dài trắng xóa, mọi người cùng nhau đi bộ, tập thể dục, chơi thể thao và tắm biển ở gần bờ. Ai cũng say sưa với những hoạt động của mình và cố hít thở thật sâu để tận hưởng không khí trong lành của biển trong sương sớm. Những hàng dừa cùng với chị gió rủ nhau chơi đùa, vươn tay ve vẩy đón nắng sớm đến từ chân trời. Chị gió mải chơi đùa nhưng vẫn không quên mang theo hơi mát đến với mọi người như níu giữ họ ở lại với biển thật lâu. Con người đang hòa vào biển và biển như muốn che chở, ôm ấp lấy con người.

Mặt trời lên cao, tôi chia tay với biển và cảnh bình minh trên biển. Ngắm biển, ngắm quê hương trong sương sớm, tôi thấy thành phố tôi đang sống, thành phố Đà Nẵng quê hương tôi tươi đẹp vô cùng. Tôi yêu quê hương tôi biết mấy.

TẢ SÂN TRƯỜNG TRƯỚC GIỜ HỌC

Em đã gắn bó với mái trường Nguyễn Tri Phương tròn năm năm với bao kỉ niệm đẹp của thuở học trò. Hôm nay, vào một buổi đi học sớm để trực nhật, sau khi làm xong nhiệm vụ, em đứng yên lặng trên tầng ba ngắm cảnh sân trường trước giờ vào học và nghĩ tới giây phút sắp phải chia tay mái trường thân yêu này.

Sân trường sáng sớm như một bức tranh biết chuyển động và đổi màu. Lúc em mới đến, sân trường thật yên tĩnh và còn mờ mờ ánh sương. Một số lớp vẫn chưa bật đèn. Hàng cây xanh giữa sân trường đứng im thin thít chờ đợi các cô cậu học trò. Cô lao công nhanh nhẹn gom những mẩu rác cuối cùng để hoàn thành công việc của mình, để dành tặng cho chúng em một sân trường sạch sẽ vào sáng sớm. Một lúc sau, ánh Mặt trời bắt đầu len vào kẽ lá, rủ chị gió ở đâu kéo về làm hàng cây xôn xao ve vẩy cành lá, chào đón các bạn học sinh. Sân trường trở nên sáng hẳn. Từ cổng trường, các bạn học sinh dắt nhau tiến vào, đi nhanh về lớp học của mình. Ai nấy đều cười nói vui vẻ vô cùng. Sau khi cất cặp vào lớp, các bạn ấy kéo nhau ra chơi các trò chơi giữa sân. Bạn thì nhảy dây, bạn thì bắn bi, bạn thì chơi đuổi bắt… Sân trường lúc này thật náo nhiệt. Cũng từ cổng trường, các cô thầy dắt xe vào nhà xe rồi tiến nhanh về lớp học. Cô nào cũng mặc những bộ áo dài thướt tha. Khi làn gió nhẹ thổi quá, tà áo cô tung bay trong gió sớm. Hình ảnh ấy thật đẹp và làm em yêu cô biết bao nhiêu. Rồi trống trường vang lên ba tiếng quen thuộc: “Tùng! Tùng! Tùng!”. Lũ học trò như đàn ong vỡ tổ, nhanh như chớp, chạy về xếp hàng và bước vào lớp học. Sân trường bây giờ không một bóng người, chỉ còn sót lại mấy chú chim bồ câu mải mê nhặt thức ăn mà thôi. Chưa bao giờ em thấy sân trường đẹp và đông vui như sáng nay.

Trường học là ngôi nhà thứ hai của mỗi cô cậu học trò chúng em, quả không sai! Càng gần đến lúc chia xa, em càng thấy trường em đẹp, trường em vui. Em sẽ nhớ những bức tranh đẹp của sân trường trong những buổi sáng sớm như hôm nay và sẽ không bao giờ quên mái trường Nguyễn Tri Phương này.

TẢ MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRÊN QUÊ HƯƠNG EM

Trong dịp nghỉ lễ vừa qua, em được về quê ngoại và được ngắm cảnh bình minh trên quê hương.

Buổi bình minh ở làng quê mới tuyệt làm sao. Tiếng gà gáy rạo rực đánh thức mọi người từ khi trời chưa sáng. Các ngôi nhà bắt đầu lên đèn và thổi lửa nấu cơm sớm. Ngoài đường làng, các cô, các chị bắt đầu gánh hàng đi chợ. Vừa đi, họ vừa chuyện trò rôm rả cả một vùng. Trên gánh hàng ấy là những thành quả lao động của các bác nông dân mấy tháng ngày vất vả vừa qua, đó là mớ rau, bó củi hay thứ bánh thơm ngon, thứ trái chín vàng, hấp dẫn bao người qua đường. Trẻ con trong làng không cần ai đánh thức, chúng đã dậy từ bao giờ, cơm nước xong xuôi rồi rủ nhau dắt trâu ra đồng. Trời chưa sáng hẳn mà cảnh lao động ở làng quê đã rạo rực lên rồi.

Ông Mặt trời đã thức dậy ở đằng đông, xuyên thủng những đám sương mờ, mang ánh sáng xuống Trái đất. Trời bắt đầu sáng hẳn. Lũy tre đầu làng được tắm nắng sau đêm dài phơi sương nên vui mừng ve vẩy, vươn tay ra đón ánh Mặt trời. Cánh đồng trải rộng với những luống khoai, luống ngô kéo dài thẳng tắp như những bản thiết kê của người thợ xây. Xa hơn là cánh đồng lúa chín vàng đang chờ tới ngày gặt. Những hạt sương đậu trên lá, háo hức đón ánh nắng Mặt trời rồi tỏa sắc vàng lung linh, óng ánh như nhưng hạt ngọc quý. Từ đường làng, các cô bác nông dân bắt đầu bước ra đồng. Người dắt trâu, người vác cuốc, người đẩy xe thồ… Ai nấy đều háo hức cho một ngày lao động mới.

Bức tranh quê hương em vào buổi sáng thật thanh bình và yên ả. Nó làm cho chúng ta thêm yêu quê hương và yêu đất nước vô cùng.

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP

Như thường lệ, vào những đêm rằm, nàng trăng lại xuất hiện trên bầu trời với một khuôn mặt tròn trĩnh, trắng bạc và ban phát ánh sáng, sức sống xuống trần gian. Đêm trăng rằm luôn mê hoặc em, lũ trẻ và mọi người trong làng.

Bức tranh làng quê em trong đêm trăng sáng thật đẹp và yên bình. Hoàng hôn buông xuống, Mặt trăng đã gối đầu lên ngọn núi sau làng, rồi lấp ló trên ngọn tre già. Trăng tròn vành vạch và vàng óng như chiếc đĩa bạc to. Bầu trời như một tấm lụa xám hình cầu. Trên tấm lụa ấy, hàng ngàn ngôi sao lấp lánh như những viên đá quý. Những chú mây từ sau núi cũng bị thu hút bởi ánh Trăng, rủ nhau bay về vởn vơ bên nàng trăng như đang muốn tỏ tình. Bị từ chối, các chú lại trôi nhanh ra cánh đồng rồi vụt mất. Ánh Trăng êm dịu len lỏi khắp đường làng, phết nhẹ lên các mái nhà rồi chạy vào vườn cây của ông. Ánh vàng ấy đánh thức những bông hoa quỳnh, hoa dạ hương đang ngái ngủ, nhắc chúng tỏa hương cho mọi người thư giãn trong đêm. Chị gió cũng bị rủ rê, cùng nhau kéo về làng, khiến hàng cây vui mừng vươn cành lá xào xạc, làm mát rượi cả không gian. Lũ dế mèn cũng trông chờ màn đêm như lũ trẻ chúng em. Chúng chui ra từ các ngóc ngách, bắt đầu kêu rả rích như những bản nhạc không lời mà chỉ chúng mới hiểu. Lủ trẻ con tản ra đi tìm dế. Thỉnh thoảng chúng chụm lại, dành nhau vồ lấy con dế to mà cả đám cùng phát hiện ra, rồi nhốn nháo thế nào lại để nó chạy mất. Đứa này lại đổ lỗi cho đứa kia, nháo nhác cả xóm làng. Dưới sân nhà, người lớn ngồi bên nhau nói chuyện rôm rả, mùi nước chè xanh bốc lên thơm ngát. Họ say sưa nói chuyện, quên hết cả thời gian rồi ngủ thiếp trên chõng tre lúc nào không biết. Vạn vật như đang đắm chìm dưới ánh Trăng.

Thật hạnh phúc khi tuổi thơ em được lớn lên cùng với lũ bạn dưới những đêm trăng đẹp và nhiều kỉ niệm. Những kỉ niệm ấy sẽ nuôi lớn chúng em và theo chúng em đến hết cuộc đời.

TẢ MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRÊN QUÊ HƯƠNG EM

Vạn vật đang chìm trong giấc ngủ, bỗng tiếng gà gáy “Ò! Ó! O!” rạo rực cả xóm làng. Từ đằng đông, Mặt trời thức giấc, từ từ nhô lên. Một ngày mới bắt đầu trên quê em.

Cảnh vật như bừng tỉnh khi ông Mặt trời thức giấc. Từ đâu trong lùm cây, những chú chim chích chòe gọi nhau ríu rít. Cả vườn cây giật mình, vươn vai, dang rộng cành lá ra đón nắng sớm. Gió từ ngoài cánh đồng nghe tiếng gọi của đàn chim, vội ùa về làng, làm hàng cây đung đưa xào xạc. Gió mang theo hơi sương mát lạnh, như tắm mát cảnh vật làng quê. Dãy hoa mười giờ trước ngõ hé những đôi lá non ra ngắm nhìn ánh Mặt trời. Được tắm sương sớm, cành lá chúng như căng mọng và tràn trề sức sống. Ngoài đồng, những hạt sương còn đọng trên ngọn cỏ. Dưới ánh Mặt trời, chúng trở nên lấp lánh như những hòn ngọc quý. Một không khí mát mẻ, yên bình đầy sức sống tràn ngập khắp làng quê.

Từ trong làng, mọi người bước ra đường làng và bắt đầu công việc của ngày mới. Các em học sinh với bộ đồng phục áo trắng, quần xanh, đạp xe đạp trên con đường làng quen thuộc tới trường. Vừa đạp xe, các bạn ấy vừa nói cười rạo rực. Thỉnh thoảng lại có những chiếc xe máy chở hàng hóa đầy ắp ra chợ phiên. Tiếng còi “Bíp! Bíp!” inh ỏi như nhắc nhở các em học sinh đi gọn vào lề đường. Thỉnh thoảng có chú trâu chạy nghênh ngang ra giữa đường làm lũ học trò đâm chầm lấy, xuýt nữa thì té cả lũ. Con người dưới bình minh nơi làng quê thật gần gũi và thân thương.

Cứ thế, ngày này qua ngày khác, cảnh vật và con người quê em cứ đẹp, cứ yên bình và gần gũi như vậy. Nó làm cho ai đi xa cũng phải yêu, phải thương, phải nhớ về quê hương.

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP

Em sinh ra và lớn lên ở Đà Nẵng, một thành phố biển nổi tiếng với nhiều cảnh đẹp. Người ta yêu mến Đà Nẵng vì nơi đây có dòng sông Hàn thơ mộng, có núi Bà Nà kì vĩ, có bán đảo Sơn Trà đẹp hữu tình, có biển Mỹ Khê “đẹp nhất hành tinh”… nhưng em yêu Đà Nẵng vì những đêm trăng đẹp trên biển vào những ngày rằm.

Cảnh biển đêm trăng mới đẹp làm sao! Mặt trời dần xuống núi, hoàng hôm buông trên thành phố biển quê em. Ánh sáng nhạt dần và nhường chỗ cho bóng tối bao trùm. Từ phía chân biển, nàng trăng từ từ bước ra với gương mặt tròn trĩnh, hiền từ và mang theo ánh sáng lung linh như dát vàng. Mặt biển như một tấm thảm tối màu được vệt những mảng vàng óng ánh. Trên tấm thảm thiên nhiên ấy, ngư dân bắt đầu lên đèn, lái thuyền ra khơi đánh cá. Những ánh đèn lấp lánh như một thành phố nhỏ phía chân trời. Chị gió như hiểu được ước muốn của ngư dân, thổi nhè nhẹ đẩy đoàn tàu ra khơi rồi mang theo hơi mát từ biển cả vào đất liền cho mọi người và cây cối. Trên bờ cát dài, những hàng dừa vui sướng vươn lá ra ve vẩy, tắm ánh trăng và vui đùa cùng chị gió. Dưới ánh trăng, bóng hàng dừa in dài trên bờ cát như những vệt sơn tối màu của người họa sĩ. Dưới gốc dừa, các anh chị chụm nhau ngồi nói chuyện vui vẻ. Đêm càng khuya, trăng càng sáng. Bóng người trên bờ biển thưa dần, những con tàu càng xa khơi, để lại mặt biển một vẻ yên tĩnh, thanh bình. Cảnh biển đêm trăng thật dễ làm người ta say đắm, làm người ta yêu biển và yêu quê hương biết nhường nào.

Đứng trước biển quê hương, ngắm nhìn những vẻ đẹp trên quê hương, em thấy biết ơn mẹ thiên nhiên vô cùng. Mẹ thật tuyệt vời! Mẹ đã ban tặng cho thành phố quê em những vẻ đẹp khiến người dân thành phố, cả nước và toàn thế giới yêu mến và muốn tìm về nơi đây.

TẢ SÂN TRƯỜNG TRƯỚC GIỜ HỌC

Ngôi trường Tiểu học Nguyễn Tri Phương đã trở nên thân thiết như ngôi nhà thứ hai của em. Ở đây lưu giữ tất cả những kỉ niệm về tuổi học trò. Chính vì thế, em thích cái cảm giác được đến trường thật sớm để ngắm nhìn quang cảnh trường học trước buổi học.

Cảnh sân trường sáng sớm như một bức tranh biết đổi màu. Vừa bước vào sân trường, em thấy khung cảnh thật yên tĩnh. Giữa sân là những chú chim bồ câu đang nhặt nhạnh thức ăn và chơi đùa với nhau. Lác đác một vài bạn học sinh bước vào trường rồi bước nhanh về lớp để trực nhật. Trên ghế đá, các bạn đang ngồi ăn sáng và uống sữa vì chưa kịp ăn ở nhà. Cô bảo vệ cầm chùm chìa khóa to trên tay, đi quanh để mở cửa các lớp học. Hàng cây xanh giữa sân trường cũng đứng im thin thít, đang buồn vì các bạn học sinh chưa tới vui đùa với chúng. Trên cây phượng ở góc sân, những chùm hoa đang khép lại, chúng vẫn muốn ngủ nướng để chờ ông Mặt trời ghé đánh thức. Chỉ khoảng mười phút sau, cảnh sân trường hoàn toàn thay đổi. Sân trường nhộn nhịp bước chân các bạn học trò. Bạn nào cũng vội vã mang cặp vào lớp rồi chạy vù ra sân nhập cuộc với lũ bạn. Cửa lớp đã được mở hết, đèn điện bật lên sáng rực, hiện rõ những gương mặt xinh xắn của các cô cậu ngồi bên trong. Cô giáo đã lên lớp chấm bài từ bao giờ. Hàng cây vui mừng khi lũ bạn nhỏ đến trường, chúng vươn cành lá ve vẩy như cánh thể hiện niềm vui của mình. Đàn bồ câu đã bay hết lên mái nhà, nằm duỗi chân ra sưởi nắng. Nhìn các bạn chơi đùa vui vẻ, nhìn cảnh vật bừng tỉnh đầy sức sống, em thấy yêu bạn bè, yêu mái trường Tiểu học này quá!

Càng lớn lên em càng hiểu được vì sao “Mỗi ngày đến trường là một niềm vui”. Niềm vui của lũ học trò chúng em là được học hành, được vui chơi với bạn bè trong những giờ ra chơi và trước giờ vào lớp. Em chỉ muốn mãi là học trò dưới mái trường thân yêu này.

TẢ MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRÊN QUÊ HƯƠNG EM

Yêu quê hương, chúng ta có thể cảm nhận được vẻ đẹp của quê hương từ những điều đơn sơ nhất. Em yêu quê em từ những buổi sáng ngắm bình minh từ trên đồi cao.

Nhìn từ trên cao, làng quê trong sương sớm mới đẹp làm sao! Trời vẫn chưa sáng hẳn, sương sớm bao trùm cả bầu trời, phủ kín lên các mái nhà và cả ngọn đồi nơi làng em sinh sống. Những chú gà trống gáy những tiếng cuối cùng, vang vọng cả xóm làng, đánh thức ai còn chưa tỉnh giấc. Từ phía đông, Ông Mặt trời đã thức giấc, mang theo ánh nắng sắc nhọn xuyên thủng những màn sương, ban phát hơi ấm xuống trần gian. Màn sương mờ dần, để lại những hạt sương đọng trên lá. Dưới ánh, chúng long lanh như những viên ngọc quý. Cây cối ngủ say sau đêm dài, giờ vui mừng vươn cành, xòe lá đón ánh nắng ấm áp của ông Mặt trời. Từ các ngả đường, người dân dắt bò, dắt dê, địu gùi lên núi. Vừa đi, họ vừa nói cười vui vẻ, rôm rả cả xóm làng. Đám trẻ con đi chân đất, chạy lon ton theo người lớn lên rừng như những chiến binh nhỏ tuổi vậy. Ngắm xóm làng trong ánh bình minh, em thấy được vẻ đẹp yên bình của quê hương mình và thấy yêu quê hương biết mấy.

Mặt trời lên cao dần, xóa mất dấu vết của mình minh. Em lại mong chờ đến ngày mai để được đắm mình trong màu sương sớm, ngắm cảnh vật bừng tỉnh khi ánh Mặt trời lên.

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP

Hôm nay là ngày rằm. Cũng như mọi đêm rằm khác, trăng đêm nay rất sáng và tròn.

Cảnh vật đêm trăng thật đẹp và thanh bình. Ngoài vườn, gió thổi hàng cây xào xạc. Mặt hồ gợn sóng lăn tăn. Dưới ánh trăng vàng, mặt nước như được dát vàng lung linh. Ánh trăng chơi đùa với sóng, với cây, rồi xuyên qua tán lá, vào thăm vườn hoa của ông bà em. Thích thú vô cùng, những bông hoa cũng không muốn đi ngủ, vẫn âm thầm tỏa hương thơm ngát cả khu vườn. Lũ dế mèn cũng bị ánh trăng đánh thức, rủ nhau kêu rả rích cả khu vườn. Tiếng kêu của chúng như những bản nhạc không lời mà chỉ chúng mới hiểu được. Trên đường làng, lũ trẻ rủ nhau chơi trốn tìm, cười đùa inh ỏi cả khu xóm. Vừa nghe tiếng thằng Tèo, em liền chạy ra đường làng và nhập cuộc với bọn chúng. Người lớn cũng rẻ nhau ra đầu làng ngồi hóng gió và trò chuyện rôm rả. Đêm trăng mà cứ như ban ngày vậy, cả xóm làng đều không ngủ.

Rồi đêm trăng đẹp ấy đã đi qua, để lại trong em bao kỉ niệm đẹp về quê hương, về tuổi thơ cùng lũ bạn. Em thấy yêu quê hương, yêu xóm làng nơi em đang sống vô cùng.

TẢ MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRÊN QUÊ HƯƠNG EM

Khi tiếng gà trống rạo rực gáy những lượt cuối cùng là khi ngày mới trên làng quê em bắt đầu. Lúc ấy, cả xóm làng như một bức tranh biết chuyển động.

Bức tranh làng quê đang dần chuyển động! Tiếng gà gáy vừa dứt, cả xóm làng bắt đầu lên đèn, thổi cơm. Trong sương sớm, khói nghi ngút bay lên như khung cảnh ở cõi thần tiên vậy. Rồi ông Mặt trời tỉnh giấc, gối đầu trên lũy tre đầu làng. Ông bắt đầu xua đuổi màn sương đêm và đánh thức vạn vật. Dưới ánh Mặt trời, những mái ngói bắt đầu lộ rõ màu đỏ tươi. Trong vườn, cây cuối bắt đầu vươn cành, xòe lá tắm nắng. Những hạt sương long lanh trên lá, trong phút chốc đã biến mất dưới ánh Mặt trời. Ánh nắng xuyên qua tán cây, trượt dài trên sân nhà em. Mẹ và chị vội xúc lúa đổ ra sân phơi. Mùi lúa chín thơm phức tỏa ra. Ngoài cánh đồng, lúa đã được gặt hết. Đám trẻ rủ nhau dắt trâu ra đồng thả rồi chúm nhau lại chơi say sưa đủ trò. Chúng mặc cho đàn trâu băng từ cánh đồng này qua cánh đồng khác. Đường làng bắt đầu tấp nập xe cộ. Xe chở lúa về làng, xe chở hàng hóa về xuôi, xe chở các bạn nhỏ đi chợ phiên… Dưới ánh nắng ban mai, bóng họ trải dài trên ruộng và liên tục di chuyển, trông thật vui mắt. Bức tranh quê hương buổi sớm thật yên ả, thanh bình.

Em yêu quê hương và yêu những buổi sớm ngắm bình minh. Mong sao vẻ đẹp ấy cứ còn mãi ở những làng quê trên đất nước Việt Nam mình.

TẢ MỘT BUỔI SÁNG ĐẸP TRÊN QUÊ HƯƠNG EM

“Quê hương em biết bao tươi đẹp. Đồng lúa xanh, núi rừng, hàng cây…”. Mỗi khi nghe câu hát này, em lại nhớ đến quê hương, nơi có những buổi bình minh tươi đẹp, thanh bình.

Cảnh vật buổi sáng ở làng quê thật tuyệt. Tiếng gà gáy vang lừng khắp xóm như một chiếc đồng hồ báo thức không cần pin. Đằng đông, ông Mặt trời như một quả cầu lửa khổng lồ từ từ nhô lên. Ông vén màn sương mù, gọi mọi người và mọi vật thức dậy. Ngoài vườn, hoa cúc nở vàng tươi, hoa hồng tỏa hương thơm ngát. Nhìn ra xa, đồng lúa chín vàng, trải rộng như một tấm thảm khổng lồ. Trên tấm thảm ấy, những hạt sương long lanh như những hạt đá đính trên áo nhung của bà. Trên đường làng, lũ trẻ dắt trâu ra đồng. Cưỡi trên lưng trâu mà chúng nói cười rã rượi. Người lớn vác cuốc, đẩy xe ra đồng làm việc. Cảnh vật không ngừng chuyển động khi Mặt trời lên.

Ngắm làng quê vào sáng sớm em thấy quê hương mình thật đẹp. Em yêu quê hương và đất nước vô cùng.

TẢ MỘT KHU VUI CHƠI, GIẢI TRÍ MÀ EM THÍCH

Suốt những năm tháng tuổi thơ, em luôn được bố mẹ quan tâm, yêu thương và dành những phần thưởng tuyệt vời nhất. Phần thưởng em luôn mong đợi là vào cuối tuần, em được bố mẹ dẫn đi chơi công viên 29 tháng 3 ở trung tâm thành phố.

Nằm cách nhà khoảng năm ki – lô – mét, công viên 29 tháng 3 như một thiên đường đối với em. Nhìn từ xa, thiên đường ấy có hình vòng cung. Phía bên trái chạy quanh một con đường nhỏ, phía bên phải được con đường lớn Nguyễn Tri Phương uốn cong, ôm gọn. Nổi bật giữa công viên là một hồ lớn. Mặt hồ lúc nào cũng lặng sóng và nước trong xanh. Trên hồ, những chiếc đạp vịt luôn kín những bạn nhỏ ngồi chơi cùng bố mẹ, đạp quanh khắp hồ. Trông họ như những con vịt khổng lồ vậy. Quanh bờ hồ là những dãy ghế đá nằm dưới những gốc cây to, mát rượi. Người lớn thường chọn ngồi ở đó nói chuyện và nghỉ ngơi. Những hàng cây xanh kéo dài, cành lá luôn vươn rộng, vừa che bóng mát, vừa gọi chị gió về. Điểm em thích thú nhất là những khu vui chơi khổng lồ nằm ở bốn phía công viên. Ngay ở hai bên cổng là một chiếc tàu lửa dài, chạy xình xịch, xình xịch, uốn lượn như những chú rồng đang bay. Các bạn ở trên tàu vừa chơi, vừa la hét inh ỏi cả khu. Rẽ qua trái là một nhà bóng rộng với những quả bóng đủ màu. Nơi này chỉ thích hợp với các em nhỏ thôi. Nhìn quanh công viên, có đủ các trò chơi mà không phải mất tiền, đó là những chiếc ghế bệp bênh, những chiếc đu quay đợc sơn đủ màu sắc bắt mắt… Lũ trẻ vừa chơi, vừa cười đùa trông thật hạnh phúc. Xen giữa các khu vui chơi là những lối đi được trồng hoa hai bên, hoa nào cũng khoe sắc thắm và tỏa ngát hương thơm. Trẻ em chọn tới công viên để vui chơi, người lớn chọn tới công viên để giải trí, thư giãn, nghỉ ngơi. Công viên luôn là điểm đến thú vị với mọi người.

Kết thúc buổi đi chơi mà tâm hồn em cứ nghĩ đến công viên ấy mãi. Em luôn trồng chờ đến cuối tuần để được trở lại đây chơi và thầm cảm ơn bố mẹ đã luôn quan tâm, yêu thương và dành cho em những điều tuyệt vời trong cuộc sống.

TẢ MỘT KHU VUI CHƠI, GIẢI TRÍ MÀ EM THÍCH

Gần nhà em có một công viên mới được xây dựng. Tuy mới nhưng nó được cả phường biết đến và nhất là lũ trẻ con chúng em. Cứ trông học bài xong là lũ trẻ xóm em lại kéo nhau ra chơi đùa.

Công viên tuy không có nhiều khu vui chơi nhưng nó là cả một thiên đường giải trí đối với chúng em. Bao quanh công viên là một hàng cây lớn, kéo dài. Cứ mối chiều, hàng cây không quên gọi chị gió về, vươn cành lá ve vẩy chào đón mọi người. Người tới càng đông, cây càng đưa cành lá lao xao như vui mừng. Trên cành cây, những chú chim đua nhau bay về hót líu lo. Dưới hàng cây xanh là những hàng ghế đá mát rượi. Người lớn thường ngồi lên ghế nghỉ ngơi, nói chuyện. Giữa công viên là những dụng cụ tập thể dục như máy chạy bộ, máy lắc eo và một vài chiếc đu quay dành cho trẻ nhỏ. Mặt sân không phải lát gạch mà là những bài cát vàng. Lũ trẻ thì thích thú với những bãi cát này lắm. Chúng mang đồ chơi xúc cát ra chơi say sưa, gọi chẳng chịu về. Tuy còn mới và không có nhiều trò chơi dành cho trẻ nhỏ nhưng công viên mới của phường là một địa điểm mát mẻ, thoải mái để trẻ nhỏ và mọi người nghỉ ngơi, thư giãn.

Em rất thích công viên mới của phường em. Em ước rằng nơi đây có thêm một nhà bóng thật to, một vài chiếc ghé xích đu nữa để bọn trẻ chúng em được vui chơi thỏa thích mà bố mẹ không phải tố tiền dẫn chúng em đi chơi ở những khu vui chơi khác.

TẢ CẢNH TRƯỜNG EM TRƯỚC BUỔI HỌC

Em đang đứng trên tầng ba ngắm cảnh sân trường tĩnh lặng lúc sáng sớm và nghĩ tới những ngày sắp phải xa mái trường thân yêu này.

Sáng sớm, sân trường thật yên tĩnh. Cổng trường đứng im chờ các bạn nhỏ đi học. Hàng cây buồn thiu, không lay động vì chưa thấy bước chân các bạn học sinh. Hàng ghế đá trơ trọi, chưa ai tới ngồi đọc truyện và ăn sáng. Nhiều lớp học chưa được bật đèn. Cả sân trường như đang ngái ngủ, chỉ có đàn chim bồ câu chạy dài ra ngoài cổng trường nhặt thức ăn và riêng chúng là vui mừng khi các anh chị học trò chưa đi học mà thôi.

Cảnh vật thay đổi thật nhanh. Khoảng mười phút sau, lác đác những bước chân từ cổng trường rồi tiến nhanh về lớp học. Nhanh như sóc, các bạn học sinh chạy ùa ra sân chơi đuổi bắt, bắn bi, nhảy dây. Một vài bạn ngồi ăn sáng trên ghế đá, vừa cầm mẩu bánh mì, vừa đọc truyện tranh. Càng lúc, sân trường càng đông đúc. Khắp sân trường vang tiếng cười đùa của các bạn. Trong lớp học, đèn đã được bật sáng, làm nổi bật những bộ bàn ghế thẳng tắp, sáng bóng. Cô giáo đã lên lớp chấm bài từ bao giờ. Các bạn chăm chỉ trực nhật để chào đón một ngày học mới thật trong lành, sạch sẽ. Khung cảnh trường học náo nhiệt vô cùng.

Rồi tiếng trống trường vang lên, đã đến giờ vào học. Chia tay với buổi sáng chuyển động trên sân trường, em lại thấy mái trường của em thật đẹp, thật yên bình. Ngày mai rời xa, em sẽ nhớ mái trường này thật nhiều.

TẢ CẢNH TRƯỜNG EM TRƯỚC BUỔI HỌC

Những buổi sáng đẹp trời, em cùng các bạn thường cắp sách tới trường với tâm trạng háo hức phấn khởi. Bởi niềm vui của tuổi thơ chúng em là những giây phút túm năm tụm bảy trước giờ học hay giờ ra chơi, những giây phút ngắm cảnh sân trường vào buổi sớm mai.

Lúc này, sân trường thật tĩnh mịch, yên ả. Bầu trời trong xanh, thoáng đãng, không khí rất trong lành. Chỉ có tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo. Có rất ít học sinh đến trường. Những ánh đèn trong lớp học dần được thắp sáng, những chiếc quạt cũng dần bật lên, để lộ những hàng ghế màu vàng. Ba dãy nhà tầng được xếp theo hình chữ L, để lại một khoảng sân trống rỗng với lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới, cũng chẳng có tiếng học sinh nô đùa. Mặt trời đã nhô lên, trông giống như quả bóng khổng lồ. Những tia nắng dìu dịu chiếu xuống sân trường làm nó sáng hẳn lên. Những giọt sương sáng sớm đọng lại trên những chiếc lá xanh non long lanh như những hạt ngọc. Sân trường yên ắng như đứa trẻ đang ngái ngủ, chưa muốn tỉnh giấc.

Một vài phút sau, học sinh đến nhiều hơn. Bây giờ, sân trường đã náo nhiệt hơn lúc trước. Tiếng học sinh cười, nói vang dội khắp sân trường. Mỗi bạn chơi một trò, bạn thì đá cầu, bạn thì nhảy dây… Chốc chốc tiếng reo hò lại rộ lên thán phục cổ vũ cho những người thắng cuộc. Trên cành phượng, cành bàng, những chú chim sẻ, chim chích bông đua nhau nhảy nhót, cất tiếng hót líu lo như muốn cổ vũ, hoà mình với những cuộc vui phía dưới. Các thầy, cô giáo đều đã đến trường để chuẩn bị bài giảng của mình. Bác trống nằm im nhìn chúng em. Các khu nhà sáng rực lên như được dát vàng. Mấy phút sau, tiếng trống vào học vang lên: “Tùng! Tùng! Tùng!”, thế là giờ học bắt đầu. Bên ngoài không khí lại tĩnh mịch, yên lặng trở lại. Chỉ còn lá cờ bay phần phật và tiếng cô giáo giảng bài vang vang.

Em rất thích quang cảnh của buổi sớm mai vì đó là một quang cảnh yên tĩnh, thơ mộng đáng nhớ.

TẢ MỘT NGÀY MỚI BẮT ĐẦU TRÊN QUÊ HƯƠNG EM

Quê hương luôn chất chưa bao kỉ niệm, bao hình ảnh đẹp để mỗi chúng ta nhớ về. Em yêu quê hương và luôn nhớ về nơi ấy từ những buổi sáng ngắm bình minh xóm làng nơi em sống.

Nhìn từ xa, cảnh vật của quê hương như vẫn đang chìm sâu vào giấc ngủ ngon lành. Bỗng những chú gà trống gáy ” ò…ó…o” như chuông báo thức đánh thức cảnh vật xung quanh cùng dậy. Ông mặt trời bắt đầu chuyển mình như đứng dần dậy nhô dần lên sau ngọn núi để tỏa sáng. Những giọt sương mai đậu trên cây lá cũng rung rinh theo gió ríu gọi cùng ánh mặt trời tạo lên vẻ đẹp lấp lánh huyền diệu. Chao ôi! Nhìn cảnh vật lúc này thật đẹp.

Cùng lúc này, con người cũng bắt đầu thức dậy để bắt đầu một ngày làm việc mới. Những tiếng nói cười gọi nhau thì thào khắp con đường nhỏ của người dân đi làm cũng góp phần tạo lên sự sôi động của cuộc sống. Tiếng các bạn học sinh cũng thi nhau tung tăng cắp sánh đến trường, chúng vừa đi vừa cười nói rũ rượi trên đường. Khung cảnh như một bức tranh biết chuyển động.

Dưới cánh đồng làng, những ruộng lúa xanh rì đang trổ bông thi mình đung đưa theo gió khoe sắc hương. Những con bướm sặc sỡ như khoe sắc đẹp tuyệt vời của mình bay dập dìu trong không gian. Thi thoảng có một vài chú chim hót líu lo trên cành cây gần đó. Điểm thêm vào bức tranh tuyệt diệu này là hình ảnh những người nông dân cần cù chịu khó chăm sóc cho đồng ruộng của mình. Con người như hòa vào thiên nhiên và tô thêm vẻ đẹp của thiên nhiên.

Mặt trời lên cao, xua tan ánh bình mình trong sương sớm. Cảm ơn những sáng sớm trên quê hương đã cho em bao kỉ niệm.

TẢ MỘT NGÀY MỚI BẮT ĐẦU TRÊN QUÊ HƯƠNG EM

Sau một đêm dài ngủ say, làng xóm quê em đã tỉnh giấc. Tiếng gà gáy từ xa vọng lại báo hiệu một ngày mới sắp bắt đầu.

Buổi sáng mùa xuân trên quê em cảnh vật thật nồng nàn. Vạn vật còn chìm trong sương mù. Một lát sau, hàng cây phi lao, mái nhà, bãi ngô… đang thấp thoáng hiện dần trong màn sương trắng bồng bềnh. Tiếng gà gáy hòa cùng tiếng lá cây xào xạc trong gió như đang chuyển mình theo tiếng gọi của ngày mới. Các ngôi nhà đã lên đèn, ánh điện sáng tỏ ngoài sân. Làn khói tràn từ bếp nhà ai lan ra bầu trời. Mẹ em đã dậy nấu cơm, bố em đang ngồi xem báo trong phòng khách. Chú gà trống nhà em trèo lên cây mai sau hè, cất tiếng gáy “Ò! Ó! O!”. Mặt trời bắt đầu thức giấc, sân nhà em sáng lên bởi những tia nắng chói chang của ánh Mặt trời. Ngoài đồng, những bông lúa vàng óng đang ngả dần vào nhau như thì thầm trò chuyện. Khi mặt trời lên cao, cả làng em nhộn nhịp hẳn lên. Trên các ngả đường học sinh nô nức đến trường, các cô các chú nông dân hớn hở ra đồng làm việc. Vạn vật đều háo hức khi ngày mới bắt đầu.

Một ngày mới trên quê em luôn dào dạt sức sống và tràn đầy hi vọng. Điều kì diệu ấy làm cho bất kì ai cũng phải yêu, cũng phải nhớ về quê hương.

TẢ CẢNH TRƯỜNG EM TRƯỚC BUỔI HỌC

“Em yêu trường em, với bao bạn thân và cô giáo hiền”. Thật vậy, em rất yêu trường em, nhưng em yêu nhất cảnh trường em trước buổi học.

Trong ánh bình minh, sân trường rộng rãi, yên ắng và sạch sẽ hơn. Phượng đã nở những chùm hoa đỏ rực cả góc sân trường. Những bác bàng vươn cao, xoè những chiếc lá to mỡ màng. Mỗi khi cơn gió nhẹ thoảng qua, lá cây đung đưa, rì rào như thì thầm tâm sự. Giữa sân trường, lá cờ đỏ sao vàng vẫn tung bay trước gió như gọi mọi người tiến lên phía trước. Đây đó, có những bồn hoa nhỏ. Hoa hồng, hoc cúc, hoa mười giờ đua nhau khoe sắc và toả hương tô điểm cho trường em thêm đẹp. Trên những cánh hoa còn đọng lại vài giọt sương long lanh như hạt ngọc.

Sân trường đông dần, tiếng nói, tiếng cười ồn ào. Bạn vào lớp, bạn nán lại sân chơi. Có nhiều bạn ngồi dưới gốc cây ôn bài. Chợt tiếng trống ngân vang rộn rã. Chúng em nhanh như những chú thỏ trắng, xếp hàng vào lớp. Một ngày học tập chính thức bắt đầu.

Quang cảnh trường em trước buổi học mãi mãi để lại trong em những ấn tượng sâu sắc nhất của tuổi học trò.

TẢ CẢNH TRƯỜNG EM TRƯỚC BUỔI HỌC

Hôm nay là một buổi sáng đẹp trời, em đến trường sớm hơn mọi ngày và có dịp được ngắm cảnh trường học trước giờ lên lớp.

Bước tới cổng, chữ “Trường Tiểu học Nguyễn Tri Phương” đỏ thắm nổi bật phía trên. Trong sân trường, cô Hằng và cô Hương đang lúi húi quét sân. Lác đác vài bạn trực nhật đang mở cửa lớp. Làn gió nhẹ thổi qua làm em khoan khoái, dễ chịu khi bước vào hàng hiên lớp học thẳng tắp. Dãy bàn học ngăn nắp, trật tự. Từng chỗ ngồi gợi lên từng bộ mặt thân quen. Đây là chỗ bạn Vinh, kia là chỗ bạn Vy… Trường học, lớp học sao mà thân thương thế!

Chiếc bàn giáo viên gợi trong em khuôn mặt dịu hiền của cô trong lúc giảng bài. Bác bảng đen quen thuộc, nghiêm trang, chững chạc trên tường. Dãy nhà trên kia là phòng Ban Giám Hiệu. Bóng cô Vân  thấp thoáng trong văn phòng. Nắng đã lên. Một vài tia nắng đầu tiên bắt đầu rọi xuống mặt sân gợi lên cảm giác ấm áp. Bác sân trường ngày nào cũng mặc chiếc áo kẻ màu trắng sạch sẽ, thơm tho. Sân tuy rộng nhưng rất ấm áp vì có bốn dãy lớp bao quanh. Thấp thoáng dưới bóng cây là các bạn học sinh đang nô đùa, chạy nhảy. Chợt tiếng trống ngân vang rộn rã. Chúng em nhanh như những chú thỏ trắng, xếp hàng vào lớp. Một ngày học tập chính thức bắt đầu.

Em rất yêu mến ngôi trường em đang học. Nơi đây đã chứng kiến bao kỉ niệm êm đềm trong sáng của chúng em.

TẢ CẢNH TRƯỜNG EM TRƯỚC BUỔI HỌC

Buổi sáng nào em cũng náo nức đến trường thật sớm để được chơi đùa thoải mái và ngắm quang cảnh trường em trước buổi học.

Bác bảo vệ đã mở cổng trường. Trên sân trường mới chỉ có một số bạn đến sớm để trực nhật và một số bạn, nhà gần trường giống em, đến sớm. Bạn thì ôn bài, bạn thì chăm sóc luống hoa của lớp mình, có bạn đang giặt khăn lau bảng ở vòi nước phía cuối sân . Gần đến giờ học, các bạn học sinh đến trường ngày càng đông. Sự náo nhiệt thực sự bắt đầu. Thoắt cái, sân trường đông vui, nhộn nhịp hẳn lên. Tiếng chào hỏi, nói cười rộn ràng. Khắp sân trường tung tăng những gương mặt sáng bừng, tươi tắn màu khăn quàng đỏ rực. Một vài cô cậu có lẽ sáng nay ngủ dậy muộn chưa kịp ăn sáng dạt vào góc sân, vừa tranh thủ ăn vừa quan sát các trò chơi. Các bạn đến phiên trực nhật đang cố gắng hoàn thành công việc trước khi giờ học bắt đầu. Thầy cô giáo bước vội lên lớp cùng trang giáo án trên tay. Mặt trời sáng bừng lên, các tia nắng vàng chiếu khắp sân trường, chiếu vào từng lớp học. Gió nhẹ thổi làm những tán lá bàng rung lên như đang cất lời chào các bạn nhỏ thân thiết. Mấy chú chim bồ cây bay vọt lên mái nhà, thỉnh thoảng lại ngó nghiêng nhìn xuống sân trường có vẻ thích thú lắm. Mười lăm phút sau, tiếng trống báo hiệu giờ học “tùng, tùng” vang lên. Học sinh nhanh nhẹn về lớp học của mình. Sân trường lại trở nên yên tĩnh.

Mỗi buổi đến trường mang lại cho em rất nhiều niềm vui. Hè này, em sẽ phải xa mái trường này để lên học lớp 6 ở một ngôi trường khác. Em sẽ rất nhớ ngôi trường thân yêu này.

*Download file word 30 bài văn tả cảnh lớp 5.docx bằng cách click vào nút Tải về dưới đây.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *